Khoai@
Xin trân trọng giới thiệu bài viết của Khanh Kim, một độc giả thân thiết của Tre Làng với bài viết "Lê Công Định Không thể hoàn lương". Một bài viết hay, và mặc dù còn đôi chỗ cần phải làm rõ thêm, nhưng ý nghĩa của bài viết là không thể phụ nhận. Xin cảm ơn bạn Khanh Kim đã có những bài viết sâu sắc như thế này.
Nhân 50 năm Ngày Ngô Đình Diệm Tổng thống cái gọi Đệ nhất VNCH bị giết sau một cuộc đảo chính quân sự (2/11/1964) nay đã gần 1 tháng mà báo chí vẫn cứ lùm xùm về “công tội” của ông Tổng thống họ Ngô đối với người dân Việt, dân tộc Việt. Thiết tưởng truyền thông ngày nay, truyền miệng ngày xưa trên thế gian, cùng với sử sách ở thế kỷ XX và đến tận đầu thế kỷ XXI vẫn còn đầy rẫy các thông tin, những câu chuyện, những bài viết nói về Tổng thống Ngô đình Diệm công hay tội đều rõ cả như ban ngày, chỉ có điều nhận thức và ý thức tôn trọng sự thật của từng người về Ngô đình Diệm thế nào mà thôi. Điều đáng bàn ở bài viết này là lời nói của Lê Công Định (LCĐ) một kẻ mang danh luật sư (thày cãi) đọc và học đến thành danh lại tráo trở, hồ đồ và ngu sử đến như vậy, khi anh ta bịa đặt về Lịch sử Việt nam và có lời “ngưỡng mộ” vị Tổng thống họ Ngô, đó mới là chuyện lạ nhưng có thật của của vị luật sư đầy chữ nghĩa nhưng lại sáo rỗng về nhân cách này.
Ngày 2/11/1964 Ngô Đình Diệm, bị tướng tá dưới trướng theo lệnh của quan thầy đế quốc hạ thủ ông ta bằng cuộc đảo chính quân sự. Kể cũng lạ Tổng thống họ Ngô gia đình có đến 3 đời làm tay sai cho Thực dân, Phát xít và Đế quốc nên mới được “vinh dự” mang danh bia miệng nhục nhã để đời “Tam đại Việt gian” Ngô Đình Diệm, bị cả dân tộc này nguyền rủa và người đời phỉ báng. Ấy thế mà để kỷ niệm cái ngày (giỗ) thứ 50 khi ông ta về nước Chúa (2/11/196 - 2/11/2014). Lê Công Định một người có ăn, có học, học đến thành danh, được cho là hiểu biết sự đời trên con đường tập làm chính trị, nên mới có chuyện khôi hài "Chính biến cố bắt giam tôi ngày 13-6-2009 đã đẩy tôi vào con đường chính trị một cách bất đắc dĩ"!
Một luật sư “gánh thêm vai” nhà dân chủ, làm chính trị nửa mùa có những lời nói, bài viết đạt “độ chuẩn” tận cùng của sự ngu xi, lú lẫn đến mức mất cả tư duy, hết cả của lý trí ở một con người đang muốn làm chính trị, như chính LCĐ đã tự nhận có ý thức chính trị từ lúc còn trẻ con 7 tuổi, để đến khi trưởng thành tuổi 20 đã có tham vọng (hoang tưởng) muốn làm một việc nào đó để thay đổi, chính trị và xã hội VN. Tuổi 46 đủ độ chín để đánh giá hay làm một việc gì đó có ý nghĩa, thế nhưng anh ta đã không làm được điều đó, mà lại mũ ni che tai, nhắm mắt trước sự thật, thể hiện một con người nhận thức quá tầm thường, không chín chắn để trở thành một kẻ ngu chính sử, lẫn cả chính danh với cái gọi là “sự ngưỡng mộ với Ngô đình Diệm”, một kẻ yêu nước theo kiểu bán nước cầu vinh, LCĐ một kẻ mang danh luật sư, hay một nhà chính trị “chỉ vì bị tù vì vi phạm pháp luật nên mới làm chính trị” thì té ra anh ta chỉ là một kẻ nông cạn và ấu trĩ, quá viển vông về chính trị, làm chính trị mà không có động cơ, mất cả phương hướng, và anh ta cũng chỉ là kẻ mơ hồ về đường lối, tiêu cực về đường đi nên những sai lầm mà anh ta đã và đang phạm phải đã được tiên đoán trước là không tránh khỏi.
Khi nói về Ngô Đình Diệm LCĐ suy diễn, nếu không bị lật đổ, thì vị Tổng thống họ Ngô này có thể đưa Việt Nam “sánh ngang với Nhật Bản ở Á châu” thế nhưng một suy diễn tồi đã thành sự thật, ngày 2/11/1964 vị Tổng thống họ Ngô này đã bị lật đổ kết thúc cuộc đời bán nước, bám đít ngoại Bang một cách đau đớn, cái chết đau đớn nữa của Ông ta (NĐD) không phải chết vì bàn tay CS mà y chết chính vì quan thầy mà y đã từng một thời ôm chân và những kẻ bầy tôi một thời dưới trướng “hạ thủ” bởi sự độc tài, gia đình trị và sự man rợ, tàn ác giết người không ghê tay của ông ta. Vậy mà LCĐ cứ nhắm mắt viết bừa, cãi bừa rằng “một nhân vật từng có sự nghiệp vĩ đại nhất của dân tộc ở thế kỷ 20”... “nhân vật lịch sử đã từng tranh đấu và ngã xuống vì quốc gia Việt Nam". Ngòi bút của LCĐ thật ma giáo, luôn là một “thày cãi” (LS) tráo trở biến một kẻ bán nước, cả một đời theo giặc chống lại Nhân dân, lúc ẩn danh, khi ẩn tích, một kẻ chẳng có công trạng gì, bỗng dưng trở thành nhà yêu nước Ngô chí Sỹ “Vĩ đại” được “Quan thầy cùng Hồng y Spellman và giáo hoàng Pius XII đặt vào cái ghế tổng thống” vì “quan thầy đế quốc cùng Spellman đã nhìn thấy ở Diệm có những đặc điểm, những tố chất của một người lãnh đạo Công Giáo nồng nhiệt và là một kẻ chống Cộng điên cuồng” nay (LCĐ) “Úm ba la” “biến” Ngô Đình Diệm thành “nhân vật lịch sử từng tranh đấu và ngã xuống vì quốc gia VN” thì thật là lố bịch và khôi hài. Tôn vinh, ngưỡng mộ một kẻ bán nước, ở một gia đình có đến 3 thế hệ làm tay sai cho quân xâm lược, như thế LCĐ tự hạ thấp nhân cách, tự biến mình chẳng khác gì một kẻ cùng hội, cùng thuyền với dân cờ vàng CCCĐ. Một tay trí thức rởm, một tên bồi bút rẻ tiền, đã tự bẻ cong ngòi bút, viết trái với lương tâm, cùng đạo lý để thể hiện sự tráo trở một cách điên rồ và mù quáng có chủ đích của mình.
Vậy chúng ta đi ngược dòng lịch sử để xem “Một nhân vật từng có sự nghiệp vĩ đại nhất của dân tộc ở thế kỷ 20”, “Một nhân vật lịch sử đã từng tranh đấu và ngã xuống vì quốc gia Việt Nam” ra sao? Hiệp định Giơnevơ (1954), được ký kết, Việt Nam tạm thời phải chia đôi, ngăn cách bởi vĩ tuyến 17. Theo hiệp định này tháng 7 năm 1956 hai miền Nam, Bắc sẽ bầu cử tự do để thống nhất đất nước. Thế nhưng Đế quốc Mỹ nhảy vào miền Nam Việt Nam thay chân Thực dân Pháp và nặn ra cái nước (Ngụy) do Ngô đình Diệm làm Thủ tướng rồi Tổng thống sau cuộc trưng cầu dân ý được gọi là “tự do” nhưng dưới họng súng, nhưng lại rất khôi hài cứ như một trò cười cho thiên hạ đàm tiếu. (Ở sài gòn có khoảng 450.000 cử tri đi trưng cầu dân ý kết quả thì có đến khoảng 650.000 phiếu được kiểm ủng hộ Diệm).
Cái nước (Ngụy) VNCH kia thoát thai và được nuôi dưỡng từ Thực dân đến Đế quốc, được chỉ huy bằng các nhà Lãnh đạo Quốc gia, là các chính khách tay sai quân xâm lược, những Tướng lĩnh là những tên “Lính Tẩy”, Lính “Khố Đỏ, Khố Xanh”, “Lính Dõng” thời Pháp thuộc, đặc biệt Tổng thống họ Ngô có một lý lịch “Vô cùng đen tối” một gia đình có đến 3 đời (Tam đại Việt gian) làm tay sai cho quân xâm lược (Pháp, Nhật, Mỹ). Nhìn “Diện mạo” các nhà lãnh đạo Quốc gia của chế độ VNCH toàn những thành phần cộm cán có lý lịch “Xỏ nhầm” giầy Tây. Họ cũng có hoàn cảnh rất giống nhau là cùng đi lính đánh thuê cho (Tây), làm việc cho Tây rồi cho Mỹ. Họ cũng vỗ ngực tự xưng là những người yêu nước, nhưng yêu nước theo kiểu bán nước để cầu vinh, như Bác Hồ đã từng ví von khi nói “ông Diệm cũng là người yêu nước, nhưng yêu nước theo kiểu của ông ấy (kiểu …..).
Tổng thống họ Ngô và chính quyền của y đã phá hoại Hiệp định Giơnevơ, trắng trợn tuyên bố “Không thi hành hiệp định với lí giải không phải là một bên ký Hiệp định này nên không có nghĩa vụ phải thực thi. Ngô Đình Diệm đã thâu tóm quyền hành, xây dựng một chế độ bạo ngược, tàn ác và chuyên chế, cùng với sự độc tài không có sự hậu thuẫn của quần chúng. Nên đã gây ra phẫn uất của người dân miền Nam. Người ta nói đó là một chế độ mà hầu hết những người nắm quyền là những gia nô (gia đình trị) vô liêm sỉ”. Một chính thể mất lòng dân, không được người dân ủng hộ Vì thế tháng 7 năm 1956 không có cuộc bầu cử tự do để thống nhất đất nước như theo quy định của hiệp đình Giơneovơ vì tự thân Diệm cũng tự hiểu rằng nếu tổ chức bầu cử sẽ có 95% người dân ủng hộ ông Hồ chí Minh. Vì thế thay cho bầu cử tự do là sự đàn áp đẫm máu phong trào Cách mạng MN. Đầu năm 1959, Ngô đình Diệm cho ra đời Luật 10/59 để hợp thức hóa sự tàn bạo của Y bằng sự thiết lập những “tòa án quân sự” di động khắp miền Nam để xử án những người đối lập chính trị và xử tử họ. Những tòa án quân sự này bắt giữ, điều tra và tuyên án những kẻ “phạm tội” qua tuyên bố không còn tính người “Thà giết nhầm còn hơn hơn bỏ sót”,“Thấy cộng sản ở đâu là phải tiêu diệt ngay, thấy ai tuyên truyền cho cộng sản cũng bắn bỏ ngay không thương tiếc”. Đó là lối hành sử rất bất nhân, kiểu thú tính, mất tính người của “một nhân vật từng có sự nghiệp vĩ đại nhất của dân tộc ở thế kỷ 20”, “Một nhân vật lịch sử đã từng tranh đấu và ngã xuống vì quốc gia Việt Nam” của LCĐ và những kẻ CCCĐ, cùng những kẻ gia nô đã từng được ăn bổng lộc của gia đình họ Ngô.
Đọc thêm »
Tất cả những kẻ phản quốc phải bị xử lý nghiêm khắc
Trả lờiXóa