Blog Tre Làng Phản Biện những vấn đề chính trị xã hội, chửi cái lũ phản động

Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

TRẦN KHẢI THANH THỦY: LẠI CHUYỆN...XIỀN!

LâmTrực@

Tre làng vừa nhận được một bài viết rất hay của một độc giả có tên nguyentieupham nói về nội bộ đảng Việt Tân và qua đó nói về số phận của những kẻ chống phá nhà nước Việt Nam trên đất Mỹ. Xin được cảm ơn độc giả nguyentieupham và xin giới thiệu cùng bạn đọc.

Lời NguyenTieuPham: Mấy ngày vừa qua việc Nguyễn Văn Hải, tức bloger Điếu Cày được cho ra khỏi nhà tù và ra thẳng sân bay đi Mỹ được một số người quan tâm theo dõi. Nhiều người dự đoán tương lai của Điếu Cày chắc không khác Trần Khải Thanh Thủy, một kẻ chống lại nhà nước ta trước đó cũng đã được ra tù và được đưa thẳng ra sân bay đi Mỹ như Điếu Cày được đi bây giờ. 

Tôi mới đọc bài của Hải Vân phỏng vấn Trần Khải Thanh Thủy đăng trên trang mạng Hải Vân News ngày 9/10/2014 thấy Trần Khải Thanh Thủy đã "bạch hóa" nhiều chuyện "thú vị" về cuộc sống lưu vong của cô ta trong những năm tháng qua trên đất Mỹ và về chuyện nội bộ của đảng Việt Tân (đảng Vịt Tiềm). Những chuyện "cơm không lành canh chẳng ngọt" giữa Trần Khải Thanh Thủy với đảng Việt Tân chung quy cũng chỉ vì...xiền! 

Qua bài trả lời phỏng vấn này người đọc hiểu thêm về Trần Khải Thanh Thủy, một đảng viên cũ của Việt Tân khi còn ở trong nước đã nhận lương tháng 300 USD như chính cô ta thú nhận để viết bài chống lại nhà nước và là một nhân vật chống cộng cực đoan, một người đàn bà luôn có khẩu khí "hàng tôm hàng cá" trong mọi chuyện.

Sau đây là bài của Hải Vân phỏng vấn Trần Khải Thanh Thủy, đăng trên Hải Vân News.

Phỏng vấn Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy


Lời tòa soạn: Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy đã bị tù 2 lần và đã được Bộ ngoại giao Hoa Kỳ đưa từ nhà tù Việt Nam qua Mỹ, đã từng tham gia hoạt động trong đảng Việt Tân nhưng sau khi đến Mỹ được hơn 1 năm thì bỏ đảng, sau đây là cuộc phỏng vấn của Hải Vân về lý do tại sao nhà văn Trần Khải Thanh Thủy rời bỏ dảng Việt Tân:

- Hải Vân: Xin chị cho biết lý do ra khỏi Việt Tân?

- TKTT:  Rất thế tục đời thường, chắc chắn không như mọi người nghĩ đâu, vì chẳng ai có trí tưởng tượng “phong phú” đến mức có thể nghĩ là mọi việc diễn ra đơn giản và tầm thường đến thế.

- Hải Vân: Chị có thể nói cụ thể hơn?

- TKTT: Tôi đặt chân lên đất Mỹ vào ngày 23.6.2011, do đích thân bà Hylary can thiệp với Bộ Ngoại Giao và bộ công an Việt Nam. Vì là người của Việt Tân nên sau khi ở khách sạn Garden Inn ở San Jose khoảng gần một tuần (do một tổ chức từ thiện của Mỹ đón tiếp và sắp xếp chỗ ở), tôi được tổng vụ Việt Tân đưa về Sacramento. Ở nhà của một chiến hữu hết tháng 6, bắt đầu trả tiền thuê phòng vào tháng 7. Ngày 11/7 năm 2011, có lẽ nghĩ tôi ăn mặc, tuy không còn là “hương tù, gió trại” chưa bay tẹo nào nhưng vẫn quê mùa, xã hội chủ nghĩa quá, nên bà Diệu Chân, vợ tổng bí thư Lý Thái Hùng có chở tôi đến hai cửa hàng quần áo on sale. Trên đường đi, bà ta nhận được điện thoại của con gái muốn mượn gấp 200 USD, đầu tháng 8 có học bổng sẽ trả. Bà ta tâm sự: "Cháu Duyên cần gấp 200 USD mà mình vội qúa, chả cầm tiền mặt theo, có lẽ phải tạt qua ngân hàng hay quay về nhà lấy vậy".

Lúc đó tôi cầm 1000 USD định gửi về cho mẹ chữa bệnh, vì mới sang, bà con ủng hộ khá nhiều, liền bảo: "Em đang có tiền đây này, chị cần cứ lấy đi, lúc nào gửi lại em cũng được". 

Chị ta hồ hởi: "Ờ thế Thủy cho mình vay 200 đồng, mình sẽ thu xếp trả ngay, cháu Duyên nhà mình đúng hẹn lắm. Cần thì hỏi vay, chứ không dám thất hẹn bao giờ...".

Hải Vân: Xin chị nói vắn tắt cho độc giả hiểu.

TKTT: Vâng, khi đó tôi vẫn sống trong ảo ảnh, hào quang của Việt Tân, nên vẫn tận tâm, tận lực và tận hiến như còn ở trong nước. Anh chị em trong chi bộ Sacramento, từ bác Phan Lăng, Mai Hương, Lê Thế Quyên, Đào .v.v.. đều hết lòng giúp tôi. Tôi đã coi Việt Tân là ngôi nhà lớn của mình.

Mọi việc chỉ be bét khi 11 tháng sau (5/2012) tôi buột miệng than với Mai Hương về hành động "ngậm miệng ăn tiền" của Diệu Chân, một việc mà một người vốn giàu lòng tự trọng và luôn biết ơn, đề cao sự quan tâm của Việt Tân đối với tôi, không thể nào chấp nhận nổi.

Thế là bí mật của tôi và Diệu Chân đã không còn là "bí mật của chúa" mà lan xuống bầy "con chiên ngoan đạo" rồi vọng lại tai Diệu Chân. Nếu là người hiểu biết, rộng lượng, uy tín cao, Diệu Chân phải giật mình nhận ra sai lầm không thể có của mình. Nhưng vốn nghĩ tôi là người của công chúng, được "các thế lực thù địch" ở Hải Ngoại cũng như "Đế Quốc Mỹ" ủng hộ, thừa tiền tiêu, nên Diệu Chân có "cầm tạm" vài trăm cũng không chết bất cứ con mẹ hàng lươn nào, nên Diệu Chân cứ ca bài ca xã hội chủ nghĩa: "Tiền là tiền nhiều khi không mà có, tiền là tiền nhiều lúc có như không".

Hải Vân: Có chuyện như vậy sao? Không thể tin được, dù có là chị em, chiến hữu nhưng tôi nghĩ tiền bạc phải phân minh, tình cảm phải trong sáng.

TKTT: Thay vì một lời thú nhận (dù giả dối hay chân thành), mình quên, thì Diệu Chân (Minh Thi) lại viết cho tôi một tấm giấy báo nợ gửi qua Uyên ở tổng vụ, trị giá hơn 1000 USD.

Hải Vân: Trời đất!

TKTT: Tất nhiên có vay có trả, tôi không vay nên tôi đòi lại sự trong sạch cho mình bằng cách viết lại một lá thư nói rõ: Người nợ tiền là Minh Thi, chứ không phải tôi. Dù vú Minh Thi có to, miệng tôi có nhỏ đến mấy đi chăng nữa, cũng không thể "cả vú lấp miệng em" như thế được. Tuy mới sang, nhưng tôi thừa biết mức tiền xăng đi từ Sacramento đến San Jose và San Fransicso là bao nhiêu? Làm gì có giá khủng 404 đồng một chuyến (cả tiền gửi xe) ở San Fransicso, và 334 đồng một chuyến tới San Jose (những chuyến đi đó đều liên quan đến Việt Tân, phục vụ cho Việt Tân, chứ không chỉ vì lợi ích hoặc nhu cầu phía cá nhân tôi. Dù thư chỉ được chia xẻ cho vài người liên quan, nhưng tôi bị Minh Thi vu vạ là "xỉ nhục" thành tích vĩ đại và sự hy sinh to béo của vợ chồng bà ta trong đảng Việt Tân. Rằng 32 năm thành lập đảng, bà ta chưa từng bị ai xúc phạm đến thế. Còn tôi thì có sao nói vậy. 51 năm làm người, tôi chưa bị "ma" nào bắt nạt qúa đáng như thế.

Hải Vân: Kết quả chị bị chị Minh Thi trù dập?

TKTT: Đầu tiên tôi không nhận ra dã tâm này, chỉ thấy tiền tài trợ của chính phủ tự nhiên bị mất. Đang từ hơn 800 USD của cả hai mẹ con, còn lại chưa đầy một nửa. Tôi vội vàng lên gặp worker của mình để tìm hiểu, thì được biết "sếp" của tôi ở đài tiếng nước tôi là Nhu Tran (Trần Như tức Minh Thi) báo cáo là tôi không làm việc. Nhà hai mẹ con đang ở cũng do đảng Việt Tân trả giúp, vì thế, tất cả những gì thuộc về tôi đều bị cắt hết, chỉ có con tôi được hưởng 376 USD .

Hải Vân: Chị có dám đảm bảo những lời nói này của mình là sự thật khách quan không?

TKTT: Tất nhiên! Vì khi đó, chính Xuân Lộc (Diễm Hương) là người "shoulder to shoulder" - kề vai sát cánh với tôi mà, chính Diễm Hương là người "cầm lái vĩ đại" đưa tôi đến sở an sinh xã hội gặp Stephany (Worker), để tìm hiểu đầu mút của vấn đề và giúp tôi kê khai lại tất cả từ đầu ngay tắp lự. Nếu không muốn ra tòa để xin lại quyền lợi cho mình khi đã muộn.

Hải Vân: Nghĩa là, đúng như những gì người Việt Nam hay nói: Chị ta cậy mình là vợ Sếp nên "rung cây" dọa chị?

TKTT: Tôi nghĩ là chị ta định chặt cây thì đúng hơn. Nếu nói bằng hình ảnh, chị ta sinh 1953 - tuổi rắn, tôi 1960, tuổi chuột. Trong cơn điên loạn, với dã tâm độc địa của mình, chị ta định đợp cổ cho tôi một nhát chết tươi, bằng cách mượn tay của nhân viên chính phủ để tôi đói rã họng một phen, nhưng đâu biết tôi nhỏ người, chạy nhanh nên thoát hiểm trong gang tấc.

Hải Vân: Quả là đòn bẩn. "Dò sông, dò biển dễ dò. Đố ai lấy thước mà đo lòng người?".

TKTT: Không sai, chỉ có điều khiến tôi phải vất vả, và hồi hộp, xen lẫn tức giận đến...đứng tim thôi. Tuy nhiên chị ta cũng đạt được một phần ý định là nhờ chính phủ cắt béng 100 USD trong khoản tiền sinh hoạt ít ỏi của hai mẹ con, vì đã kịp tỉ tê nói rõ là tiền thuê căn hộ apartment mà hai mẹ con đang ở do Việt Tân trả. Khi nào chồng tôi sang, chúng tôi mới tự gánh.

Hải Vân: Thiết nghĩ đó chỉ là lý do cá nhân giữa chị và Minh Thi thôi, đâu phải nguyên nhân khiến chị bỏ lại tất cả?

TKTT: Tất nhiên, chuyện dài lắm, có lẽ viết "Để Ngỏ" 250 trang in chưa đủ, tôi còn phải viết thêm "Chuyện dài Việt Tân" mới mong giúp mọi người nhận ra thực trạng hiện nay của Việt Tân...Nhưng thôi trong giới hạn của một bài phỏng vấn, tôi chỉ có thể nói Minh Thi là người đứng sau tất cả các hoạt động của đảng. Xưa nay, Vua nghe vợ mất nước, ông Lý nghe vợ nên rã đảng. Bình thường ông ta chỉ nặng về lý thuyết giáo điều, nên mọi việc nhà cửa, tiền nong, chi tiêu các kiểu do bà Lý làm tay hòm chìa khóa hết. Chính vì nghĩ vợ mình có tài xoay xỏa, mua được nhà to, cửa đại, nên ông ta ngại đề cập tới những thói hư tật xấu của vợ, cả trong gia đình cũng như trong đảng để mặc vợ toàn quyền quyết định.

Hải Vân: Ô sao thế được, nếu vậy có khác gì sự tiếm ngôi, đoạt quyền đâu?
Đọc thêm »

TRẦN KHẢI THANH THỦY: LẠI CHUYỆN...XIỀN! Rating: 4.5 Diposkan Oleh: Unknown

1 nhận xét:

comment xây dựng Tre Làng Blog nhớ viết có dấu, có lịch sự