Blog Tre Làng Phản Biện những vấn đề chính trị xã hội, chửi cái lũ phản động

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

RẬN CHỦ CHẤY THỨC DIỄN NGHĨA CHUYỆN

(Bạn đọc) - Hán Nôm Thiền Viện xưa nay tách biệt với cuộc sống bên ngoài, quy tắc bất di bất dịch ở đây là không bàn chính sự, không qua lại với võ lâm. Xuân Diện tự là Thiết Bì, về sau gọi là Ngọc Diện Chân Nhân sống ẩn dật ở đây.

Diện là người có tài thao lược, văn võ đều phi phàm, thế nhưng tuyệt nhiên chân không bén gót danh lợi, chỉ ngày ngày lấy việc viết Blog làm vui.

Kẻ ác miệng đương thời dùng văn đả kích ông như sau: “Hắn vừa Type vừa Tuốt (*). Bao giờ cũng thế, cứ Online là hắn Tuốt. Bắt đầu hắn tuốt blog. Có hề gì? Blog là của riêng hắn. Rồi hắn Tuốt wiki. Thế cũng chẳng sao: Wiki là của chung mà cũng chẳng của ai cả.”

[(*) Tuốt tức Tuốt Lươn lấy từ điển tích Chàng nông dân nghèo làm nghề bắt lươn, coi khinh việc chăn gối, chung đụng với đàn bà.]
Có hôm những lời đó đến tai Diện, Diện cười khan rồi nói : “Ta như ngọa hổ, tàng long, kẻ trần mắt thịt sao hiểu nổi bụng ta”.

Lại nói chuyện võ lâm, lúc ấy nổi nên 3 hảo hán: Huệ Chi tự là Chibi ở xứ Bô Xít, Nguyễn Quang Lập tự là Bọ Lập ở xứ Quê Choa, Quang A tự là A Ha ở xứ No U. Ba vị ấy nhân buổi xuân nhàn gặp nhau lấy làm hợp ý nên kết bái huynh đệ. Chi làm cả, Lập làm thứ, A là út. Người đời sau gọi là kết nghĩa miệt vườn.

Chi vốn lòng mang chí lớn, đem chuyện bá nghiệp bàn với 2 em, được Lập mách cho rằng muốn nên nghiệp bá phải mời được Diện về phò. Chi nghe đến danh của Diện lập tức cùng 2 em khăn gói lên Hán Nôm thiền Viện tìm gặp.

Cả bọn Chi, Lập, A ruổi ngựa ngày đêm cứ cách 6 canh giờ thì nghỉ một lần, độ 10 lần như thế thì đến trấn Hán Nôm. Chi ra hiệu cho hai em xuống ngựa dắt bộ vừa đi vừa dặn dò:

- Nhớ xưa Lưu công 3 lần đáo lều cỏ mới vời được Khổng Minh, nay chí ta không kém Bị, tài của Diện chẳng thua Gia Cát, lỡ có bị từ chối 2 em chớ lấy nản lòng.

- Mọi sự chúng đệ nghe theo đại huynh – Lập thưa – Phía trước có quán thịt cầy, anh em ta ruổi ngựa ngày đêm nay ngươi mỏi ngựa mệt chi bằng ghé vào làm dĩa mận, tô măng, đôi quai đế rồi tiện hỏi thăm luôn.

- Nhị ca nói phải lắm – A nói vào

- Thôi thì ta ghé vào vậy.

Ba người vào quán, an tọa chỗ ngồi đâu vào đấy, bỗng A nhìn qua bàn bên cạnh thảng thốt nói với 2 anh:

- Hai huynh xem, người kia tướng mạo thật quái dị, đệ chưa thấy ai có da mặt dày như thế, đinh đóng 3 ngày cũng chưa tới mao mạch.

- Quả có thế thật, kẻ này ra trận giặc có bắn tên vào mặt cũng vô ích – Lập tán thành.

- Hai em chớ nói thế, mẹ người ta nghe thấy sẽ đau lòng, để huynh hỏi thăm xem sao.

Nói đoạn, Chi tiến lại gần chắp tay bái rồi hỏi:

- Này nhân huynh, cho phép tại hạ hỏi …

- Ông muốn hỏi Thiết Bì tiên sinh đúng không?

- Quả đúng thế, tại hạ là …

- Ta chính là Thiết Bì đây, hẳn các vị tìm ta có điều muốn nói chăng ?

- Có nhiều chuyện muốn thưa cùng …

- Vậy thì cùng ngồi một bàn nhé, thật may, hôm nay ta định ăn nợ không ngờ gặp 3 vị .

- Mời, mời tiên sinh.

Bốn người cùng nhau chén tạc chén thù như đã quen từ lâu. Thiên hạ có thơ bình rằng :

Tam nhân ghé nghỉ quán thịt cầy
An tọa dưới trên gọi chủ quầy
Liếc mắt trông qua người dị tướng
Chẳng ngờ Ngọc Diện cũng vào đây.

Đang lúc rượu ngon mồi ngọt, Chi mới đưa chuyện bá nghiệp ra nói với Diện :

- Thiên hạ trời sinh là của chung, ta đây chẳng cam lòng làm bóng của người, bởi thế nên cùng các huynh đệ kết bái kim lang cùng mưu việc lớn, muốn học lấy Lưu công xưa chia thiên hạ làm ba. Nay dựng cờ khởi nghĩa, muốn mời tiên sinh về giúp sức, chăng hay ý tiên sinh thế nào?

Diện nghe thế xua tay, nuốt vôi miếng thịt rồi phán:

- Ông về hạ ngay cờ cho ta.

Nghe đến đấy cả 3 anh em đều hốt hoảng vội vàng hỏi lại :

- Ý tiên sinh là sao ? Sao lại hạ cờ ?

- Ta nghe vị huynh đài đây nói chuyện bá nghiệp, nên dùng xương chó bấm một quẻ độn, quẻ nói rằng khí số nhà Cộng còn vượng lắm, việc dựng cờ khởi nghĩa há chẳng phải là tạo phản, lúc ấy công cũng chẳng thành mà danh cũng bại.

- Thế tiên sinh nói xem, nên làm gì?

- Thay triều đổi đại lúc này còn khó hơn lên trời hái sao, ta không làm nổi, thiên hạ e cũng chẳng ai, nhưng nếu các vị muốn sống đời vương giả thì dễ như lấy đồ trong túi quần.

- Chúng tôi, dựng cờ cũng chỉ mong được sống trong vinh hoa phú quý, nay chẳng cần phải làm chuyện cao xa cũng có thể được thì thì còn gì bằng, mong tiên sinh chỉ giáo thêm.

- Chuyện này ta suy nghĩ mấy mươi năm nay, sở học cả đời chép hết vào cuốn Thiết Bì Bửu Điển này – nói đoạn Diện lấy trong tay áo ra một cuốn sách chép tay khá cũ .

- Xin tiên sinh nói cụ thể thêm cho .

- Chương thứ nhất Kết Giao Hoàng Kỳ, nhà Cộng xưa diệt Mỹ đánh Ngụy, quân nhà Ngụy tháo chạy lưu vong qua Mỹ, đến nay cũng ngót mấy chục năm nhưng thù xưa hãy còn chưa quên. Bọn này vẫn mưu chống Cộng, tiền có nhưng trí thì không, ta dùng trí của ta để lấy tiền của chúng là thượng sách vì vậy muốn thành công trước hết phải kết giao với Hoàng Kỳ (Cờ Vàng).

Chương thứ 2 đến chương thứ 5 đều là tinh túy binh pháp mà ta nghĩ ra, gọi đó là Tứ Đại Thần Binh. Trong 4 kế lớn chia ra làm hàng trăm kế sách khác nhau.

Thiết bì bửu điển là đây...

Thánh Quân Đáo Phàm, xưa nay người thiên hạ chẳng tiếc tiền cúng cho thánh thần, ta chỉ việc tạo nên một đội quân thần thánh là có thể gom tiền thiên hạ đếm không hết.

- Nhưng làm sao xây dựng thánh quân ?

- Chuyện này không khó, có ta, cục diện thay đổi ngay, theo ta thấy Bùi Hằng, Phương Uyên,Nguyên Kha, Đoàn Vươn… và nhiều hảo hán khác trong thiên hạ đều có Thánh tướng.

Kế thứ 2: Cáo Oan Thị Chúng, người đời vốn luôn tự cho mình là kẻ hảo nhân nên sau thánh nhân, tiền đổ cho dân oan là nhiều nhất, việc của chúng ta là tìm cho được dân oan, dân oan ở đâu chúng ta ở đó, nơi nào không có ta làm cho thành có.

- Thế còn kế thứ 3 – Bọn Chi hỏi dồn.

- Thứ 3 là Ăn Vạ, Chí tiền bối xưa chẳng phải tay trắng làm nên nhờ Ăn Vạ Tâm Pháp đấy sao ? Nhưng thuật ăn vạ của ta có chổ khác với Chí lão tiền bối : Một là vạ phải là vạ của người ta hoặc do mình nghĩ ra, tuyệt đối không để mình chịu thiệt để nên nỗi phải ăn vạ. Hai là tuyệt đối không cào mặt, không tự làm mình đau. Ấy mới là đỉnh cao trong nghệ thuật ăn vạ vậy.

- Lời tiên sinh nói quả thực vàng ngọc, kế thứ 4 hẳn còn cao minh và thâm sâu hơn nữa?

- Đương nhiên rồi, kế thứ tư Chém Gió Chí Tôn, xưa nay kẻ cầm bút viết nên kiệt phẩm kiếm tiền đã dễ, cầm bút chém gió kiếm tiền càng dễ hơn lại chẳng lao tâm nhọc lòng.

Nghe đến đấy cả bọn Chi, Lập, A đứng ra thành hàng cùng bái Diện 3 bái rồi đồng thanh nói :

- Anh em cũng tôi gặp được tiên sinh đây như năng hạn gặp mưa rào, như cào cào gặp tiết xuân sang, như lạc rang gặp rượu nếp Vòng, chẳng biết lời nào để nói hết sự kính phục, từ nay xin được cùng tiên sinh sớm hôm nghe lời chỉ huấn.

Lại có thơ khen rằng:
MẶT tuy dày nhưng tấm nòng bao la
HÃM công danh nhưng chí nguyện viên thành
PHỤ thiên hạ, ăn vạ nếu phụ ta
KHOA đẩu, Hán Nôm long tàng hổ tọa.

Từ khi có Diện về giúp, quân của Chi chém đâu gió lên ở đấy, bạt cả mây xẻ cả núi, trẻ trâu khắp chốn ngưỡng vọng vô cùng, các tướng Huy Đức, Sàm, Huân, Cày, Nhất, Đào … đều lần lượt về quy thuận.

Khí thế quân Chi – Diện mạnh như chẻ tre xẻ nứa khiến cho quân triều đình lo ngại vô cùng, sau trận Tiên Lãng lại càng thêm bối rồi chưa biết làm sao, vừa đụng vào quân Chi – Diện nhất loạt đã ngã kềnh ra ăn vạ rồi online chém gió.

Quan Khâm Sai đem chuyện khổ trong lòng tỏ bay với văn võ thuộc hạ, lúc bấy giờ mới có một mưu sỹ đứng ra thưa :

Đọc thêm »

RẬN CHỦ CHẤY THỨC DIỄN NGHĨA CHUYỆN Rating: 4.5 Diposkan Oleh: Unknown

2 nhận xét:

  1. Bài viết rất hay, cảm ơn tác giả

    Trả lờiXóa
  2. Câu chuyện rất hấp dẫn, người như Xuân Diện quả là rất ít, cảm ơn tác giả nhiều

    Trả lờiXóa

comment xây dựng Tre Làng Blog nhớ viết có dấu, có lịch sự