Cuteo@
Sáng nay, quán KaraOke ở đầu đường Nguyễn Quý Đức, Thanh Xuân, Hà Nội cháy đùng đùng như bó đuốc. Nhìn thấy khiếp vía kinh hồn.
May mà không có ai bị lột da, nhưng của cải bay lên trời cái vèo. Bên tiếng nổ bốp tít là tiếng nức nở của mấy chị quản lý.
Nước mắt rơi thì làm được đéo gì nữa?
Vì chiện này, anh biên lại bài của Cố Nguyễn Đăng Ninh cho anh em hiểu và phòng tránh:
Cháy
Từ dờ dở đi tớ sẽ xưng Cố. Thực sự là đéo thích lắm nhưng những đại từ hay ho chúng nó chiếm con mẹ nó hết rồi. Thằng xưng bác, thằng xưng dì, thằng xưng dượng thậm chí còn có thằng xưng trẫm. May quá sót lại từ Cố chưa thấy thằng nào đăng ký. Ha ha.
Mấy ngài nay Cố ong hết cả thủ với cái loa phường. Sáng đá bát phở, nó èo ẽo chuyện phòng cháy, chiều tợp cốc bia cũng lại phẩy nghe nó èo ẹo chuyện phòng cháy. Thông tin bổ ích thì đi một nhẽ, đàng này nó ra rả toàn chuyện cũ rích thằng đéo nào cũng biết. Thế mới cay.
Để cạnh tranh với cái loa phường, Cố quyết định biên một tham luận nhỏ về cháy aka Hỏa hoạn. Tham luận này cũng bâu gồm nguyên nhân và cách phòng tránh.
Nguyên nhân chính gây hỏa hoạn:
Điện aka ê nếc chích (Cố đếch biết viết tiếng tây). Cháy do chập Điện chiếm hơn 80% đéo nói nhiều. 20% còn lại là do đun nấu thắp hương, hóa vàng xăng ga bất cẩn. Tóm lại, giải quyết được thằng điện là hạn chế được 80% hỏa hoạn. Vấn đề đặt ra là làm thế nào và tại sao? Ờ, cái này Cố nghe mấy ngày nay mà đéo thấy loa phường đề cập đến.
Ơ nước ngoài ví dụ như quê vợ thằng Bín đéo bao giờ thấy cháy do chập điện. Ở VN thì cứ nghe báo chí đưa tin hỏa hoạn là y như rằng nguyên nhân do chập điện. Nhiều lúc cố tự hỏi phải chăng điện bên Anh quốc khác điện VN? nếu có khác thì khác thế lào?
Cố có thằng cháu họ dưới quê tên sìn sít. Thằng sít văn hóa hết lớp 5. 14 tuổi thằng sít theo bố nó đi làm phụ hồ. Được vài năm thì thàng sít biến thành thợ điện, chả qua trường lớp đéo nào. Thế mới tài.
Ở VN có cái lạ là ai cũng có thể làm thợ điện. Cứ có cái túi bạt chứa cà lê tô vít với cuộn băng dính, thêm cái bút thử điện, dán quảng cáo tùm lum gốc cây cột đèn là toách phát thành thợ điện. Bố con thàng sít xây nhà cho người ta là gạ người ta cho làm nốt điện nước. Chủ nhà thấy tiện gật cái bụp. Nhà xây xong bật đèn thấysáng bật quạt thấy quay là nghiệm thu trả tiền. Chúng nó làm thế nào biết đéo đâu đấy vì chôn cả trong tường chả nhẽ cậy ra kiểm tra. Một lần chính mắt cố nhìn thấy thằng sít đấu điện cho người ta. Nó xoắn hai đầu dây vào nhau, tút cái ni lông ở vỏ bao thuốc bọc lại, lôi cái bật lửa ga ra hơ qua hơ lại rồi vả vữa lên. Cố vãi cả đái với kiểu nó nối dây. Bố con thằng sít vẫn kiếm ăn được vì các con bò chủ nhà đéo bao giờ đòi thằng thợ điện cho xem bằng cấp.
Các bạn thân mến, nếu các bạn từng xây nhà, cố cuộc là các bạn cũng chưa từng hỏi điều tương tự.
Điện đóm là nó lằng nhằng. Thiết kế có chuẩn đến đâu mà vớ phaỉ mấy ông thợ vườn là hỏng cmn hết. Nhưng sao vẫn có người thuê?? à vì rẻ. Cái sự tham rẻ của chủ đầu tư dẫn đến vô số hệ lụy đáng tiếc. Nếu ấp dụng đúng tiêu chuẩn thì gía đội lên gấp 10 thì ông đéo nào chả xoắn dái vào vì tiếc của.
Thăng bín nó bảo Cố rằng: Ở Anh quốc làm điện mà đéo có lai sần là tù. Có lai sần mà làm đéo đúng theo tiêu chuẩn này cũng tù.
Đọc thêm »
Như vậy là thợ điện nhưng lại không được đào tạo
Trả lờiXóa